Shur'tugal
Tổng số bài gửi : 2 Points : 6 Reputation : 0 Join date : 31/05/2009
| Tiêu đề: Nhận thức cuộc sống Fri Jul 10, 2009 3:03 pm | |
| Sống là gì? SỐNG là đối mặt với cuộc đời 24h/ngày, 365(366)ngày/năm. Vậy, trong con mắt của mỗi chúng ta, “cuộc đời” trước mặt có hình dạng như thế nào? Tròn hay méo? Nhẵn nhụi, hay sần sùi? Ngời sáng, âm u hay tâm tối??? Bạn là người lạc quan, luôn nhìn đời qua lăng kính màu hồng (đaị khái là một màu gì đó nhưng nói chung là tươi sáng, OK?) hay là một kẻ suốt ngày vùi mình trong những suy nghĩ tiêu cực (có thể nói là như mình lúc viết bài này đây!)? Bạn là người luôn thận trọng trước mọi thử thách hay một kẻ đa nghi? Đã bao giờ bạn nhận thấy sự tương tác qua lại giữa thử thách & thành quả? Không ít người trong số chúng ta thường oán trách cuộc sống, ca thán rằng cuộc đời sao thật bất công, tàn nhẫn, vui ít, buồn nhiều. (Nhưng quả thật cuộc sống là thế màh, uj sao mình mâu thuẫn thế, nhưng mọi người cứ đọc tiếp sẽ biết được thật sự mình nghĩ thế nào). Những lúc ấy, mong bạn (chứ hok mong j mình được rùi, mình bi quan lém) hãy nhớ đến bài học “bỉ cực thái lai” (câu này có nghĩa là chuyện j dù ‘xui xẻo’ đến đâu thì đều là hữu hạn cả, kết thúc rồi thì thần may mắn cũng sẽ mỉm cười với bạn thuj! VD:heheheh) của cuộc đời, rằng trong đắng cay có ngọt bùi, sau giọt mắt có nụ cười của niềm tin, hy vọng - & có cả của tớ nữa chứ heheheh Cuộc sống muôn đời vẫn thế, không toàn màu xám cũng không chỉ có màu hồng (mình thì thix màu xanh lá hơn, nhưng trước h mọi người cứ gọi cái j mà tốt đẹp là màu hồng nên mình cũng không cãi, hjx hjx), mà là một bức tranh xen kẽ, hài hoà giữa những tông màu tối sáng (có thế nó mới đẹp, nếu ko thì đơn điệu chết, đúng hok?). Chúng ta yêu cuộc sống, hăm hở bước đi, hưởng thụ bao ngày tươi đẹp nhưng cũng đừng quên những chông gai, thử thách đang chực chờ phía trước. Điều quan trọng là, chúng ta sẽ không ngắm cuộc đời trong ánh nắng ban mai tươi sáng, cũng chẳng nhìn nó trong cảnh chiều tà ảm đạm, mà với một nhận thức đầy thực tế & tích cực. Lúc nhỏ , khi nước mắt lưng tròng vì bị cha mẹ, thầy cô phạt, chúng ta đã học bài học đầu tiên để phân biệt đúng sai. Yêu cuộc sống, chúng ta phải học để sinh tồn, để biết trân trọng những gì đáng trân trọng (hơi huề vốn nhỉ, nhưng sự thật là dzây đoá, đừng như mình, bỏ mất bao nhiêu cơ hội để ruj bây h ngồi đây tiếc nuối & viết bài này để nhắc nhở mọi người!), để nhận biết, để tiếp nhận thực tế với cả thất bại lẫn thành công, cả niềm vui lẫn nỗi đau buồn.... | |
|